“Mẹ ơi… Sướng… sướng… Sướng qua Tú ơi…”
Chúng tôi nằm ngửa thở dốc. Một lát, chị Hai vòng tay qua ôm siết lấy tôi, thì thào:
“Tú giỏi quá. Chưa bao giờ chị sướng như thế này. Tú làm chị chắc phải bỏ chồng mất thôi.”
“Đừng bỏ. Thỉnh thoảng chị về thăm ảnh rồi lên đây với Tú.”
“Nhưng ăn nầm với ảnh còn gì hứng thú nữa.”
“Thì coi như chị làm bổn phận, có mất mát gì đâu?”
Nếu tôi có đủ kinh nghiệm để hiểu rõ lòng dạ đàn bà thì có lẽ đã không nói câu đó. Đàn bà, dù là một “con sen” như chị, dù biết rất rõ địa vị cũng như tuổi tác giữa tôi và chị cách xa nhau một trời một vực, chị vẫn nuôi trong đầu một niềm mơ ước. Cho nên tôi hơi ngạc nhiên khi nghe chị thở dài. Tôi quay nhìn chị, bắt gặp hai bên khóe mát chị rưng rưng hai dòng lệ. Tôi đâm hoảng, vọt miệng:
“Chị đừng khóc. Chị khóc, Tú ngán lấm.”
“Vâng, chị sẽ không khóc đâu.”
Chị Hai trả lời vẻ chịu đựng. Bỗng nhiên tôi cảm thấy câu chuyện sắp rắc rối. Vả, nửa tháng mê mệt trong trò chơi xác thịt, tôi bát đầu thấy nhàm. Món ăn nào cũng vậy, lâu lâu một ìân thì được, dùng mãi hết cả ngon. Trong lòng tôi manh nha ý muốn tìm một người con gái khác thay thế chị Hai. Tôi nghĩ, thân xác chị tuy khiêu gợi thật, chị đụ tận tình thật, nhưng dù sao chị cũng là một người đàn bà nhà quê, chắc chắn không hấp dẫn và ngon lành bằng bọn con gái thành phố. Từ hôm nếm mùi đời, ra đường tôi luôn luôn nhìn soi mói vào bất cứ “giống cái” nào từng gặp. Tôi tưởng tượng, phía sau lớp quần áo kia là những tấm thân ngà ngọc. Tôi thèm được đụ một đứa con gái còn trinh. Tôi chưa từng thấy một cái lồn còn trinh nó tròn méo thế nào. Sự tò mò và thèm khát mỗi ngày mỗi dâng cao trong lòng.
Cuối cùng đứa con gái mơ ước của tôi cũng đến.
Đó là cô em họ gọi tôi bằng anh. Con của em gái mẹ tôi. Thỉnh thoảng một hai tuần mẹ con Tuyết – tên cô em – vẫn đến thăm gia đình tơi. Những lần gặp trước tôi không để ý nhiều đến Tuyết, một phần vì liên hệ huyết thống, một phần khác, tuy thua tôi chỉ một tuổi nhưng Tuyết vẫn còn rất trẻ con, dù thân thể đã bắt đầu nảy nở với đôi vú nhu nhú gợi cảm và hai mông đít no tròn.
Tuy nhiên như đã nói, sau khi đắm say trong trò chơi tình dục, cái nhìn của tôi đã đổi khác.
Không riêng gì với chị Hai, mà với bất cứ đàn bà con gái nào tôi thấy mặt.
Với tôi chỉ có hai loại người: Đàn ông và đàn bà.
Họ sinh ra chỉ để tiến đến một mục đích duy nhất là đụ.
Chức tước, địa vị, ăn học, giàu nghèo, sang hèn… tất cả chỉ là những yếu tố phụ, giúp cho chuyện đụ sướng hơn, hoàn hảo hơn mà thôi.
Tôi đang muốn tìm một đứa con gái còn trinh, thì đây, đứa con gái đó đang đứng trước mặt tôi, bộ đồ bộ bằng vải soa phủ ngoài thân thể càng nổi rõ nhân dáng thon nhỏ mềm mại bên trong.
Tuyết đứng chỗ cửa ra vào, ánh sáng từ ngoài hất lên thân thể Tuyết, xuyên qua lớp vải mỏng, vạch rõ những đường cong tuyệt mỹ.
Chiếc xì líp minh nhỏ xíu sệ xuống gần tới mu ẩn hiện chập chờn.
Tuyết đứng dạng chân, tôi tưởng tượng chỗ phần háng của nó chắc là đẹp phải biết.
Ý nghĩ khiến tôi tê mê sướng khoái.
Tôi đến cạnh Tuyết, nói:
“Em vẫn khỏe chứ?”
Tuyết nhìn tôi cười rất tươi. Hai lúm đồng tiền lún sâu duyên dáng:
“Dạ, vẫn khỏe. Độ này em thấy anh hơi ốm đấy?”
Tôi nhủ thầm, không ốm sao được, cứ “đêm bảy ngày ba vô ra không kể” liên tu hồ điệp, chưa quỵ đã là may. Tôi phía:
“À Bài vở năm nay nặng quá, cứ phải thức khuya, mệt phờ cả người.”
Tuyết tưởng tôi nói thật, nó có vẻ quan tâm:
“Liệu mà giữ gìn sức khỏe anh à. Nhỡ bệnh thì khổ lắm.”
Tôi lại nhủ thầm, nếu đụ được em, bệnh đến chết anh cũng cam lòng. Chữ đụ vừa thoáng qua trong đầu, tôi đã thấy bị kích thích ngứa ngáy khắp người. Tôi tìm cách rủ Tuyết lên phòng:
“Tuyết thích nhạc tiền chiến lắm phải không? Đi, lên anh cho xem, nếu muốn, tha hồ mà lựa, anh cho đấy.”
Mắt Tuyết sáng rỡ:
“Thật hả anh?”.
Tôi gật đầu sốt sắng. Tuyết reo lên:
“Thích quá. Anh nói thật nhé, cho em thật nhé?”.
Tôi nói:
“Cái gì còn cho được, nhầm nhỏ gì mấy bản nhạc.”
Trong đầu tôi, nghĩ khác. Nhưng Tuyết làm sao đủ trí khôn để hiểu cái phần “vô ngôn” trong câu trả lời đó. Tuyết hí hửng chạy theo sau tôi. Khi ngang qua phòng.
Khách, tôi thấy mẹ và dì đang ngồi ở sa lon nói chuyện. Dì nhìn ra, thấy chúng tôi liền lên tiếng:
“Tuyết à, con ở chơi với anh. Mẹ với hai bác qua bên chú Huân đánh chắn nhé. Bao giờ con muốn về nói anh chở về.”
… Bạn đang đọc truyện Qua khe hở tại nguồn: https://truyendu.com/qua-khe-ho/
Tuyết dạ lớn. Tôi mừng thầm trong bụng, đúng là trời giúp, chỉ còn một mình tôi với Tuyết, tha hồ cho tôi bày kế hoạch. Chợt nghĩ đến chị Hai. Có thể chị ta sẽ mò lên phòng khi thấy ba mẹ tôi ra khỏi nhà lắm. Phải đề phòng mới được. Tôi quay qua nói với Tuyết:
“Em lên trước, anh xuống bếp dặn chị Hai nấu thêm cơm cho em.”
Tuyết lại dạ. Tôi tiếp:
“Tập nhạc anh để ở ngăn trên cùng chỗ cuốn tự điển. Em cứ lấy mà xem.”
Tôi biết, nhất định như đinh đóng cột rừng thế nào khi lấy tập nhạc xuống, Tuyết cũng lôi theo cuốn báo chuyên trị tình dục tôi đã kẹp sẵn trong cái “sơ mi” đựng nhạc.
Sáng nay khi biết qua điện thoại mẹ con Tuyết sẽ đến chơi, tôi đã vội vã lẻn vào phòng đọc sách “chôm” của ba tờ báo (loại này ông có đầy cả một ngăn tủ, nên dù tôi có lấy năm mười cuốn chưa nhấc ông đã phát hiện ra). Thích thú với kế hoạch sáp đặt công phu của mình, tôi cao hứng vừa đi vừa huýt sáo.
Con nhỏ tò mò coi tập báo chém chết cũng nứng lồn.
Từ nứng đến khao khát tìm hiểu chỉ một đoạn đường ngắn bầng gang tay.
Vấn đề là làm thế nào để tấn công mà con nhỏ không cảm thấy sợ.
Dẫu sao Tuyết cũng thuộc loại con nhà lành.
Mạnh bạo quá dám hỏng ăn lắm.
Chợt nhớ đến gói bột than của con bửa củi, tôi mừng như mở cờ.
Phải rồi, cách hay nhất là “thuộc” cho con bé nứng đến u mê điên cuồng, như thế chuyện phá trinh nó sẽ không khó khăn gì.
Tôi nghĩ đến những may mắn đã tới với tôi trong vòng một tháng nay mà thích thú.
Quả thật số tôi kể từ buổi trưa hôm đó, buổi trưa nhìn trộm ba mẹ đụ nhau, liên tiếp gặp vận may.
Điển hình như hôm nay, nếu không nhờ một tình cờ giúp tôi khám phá ra gói “thần dược khích dâm” này từ lão làm vườn, thì chưa chác gì đã “làm thịt” được con bé.
Một hôm tôi ra sau hồ sen hóng mát, vui chân ghé vào nhà kho.
Đang ngồi nói chuyện vớ vẩn với lão, chợt tôi nhìn thấy một con bửa củi nhảy tanh tách chỗ góc nhà.
Tôi vội đứng lên chụp bát.
Lão bộc hỏi:
“Cậu Hai bắt làm gì cái con vật hại người đó?”
Tôi ngạc nhiên:
“Tại sao lại hại người?”
“À. À Thôi, cậu Hai còn nhỏ không nên biết ba cái chuyện vớ vẩn này.”
Tôi thêm thắc mắc:
“Bác Tư, nói cho tôi nghe đi. Hại là hại thế nào. Tôi học sinh vật, sao không nghe thầy nói con vật này có hại.”
Lão bộc cười:
“Mấy ông thầy của cậu thì biết cái đếch gì. Đây là kinh nghiệm dân gian mà.”
“Bác nói đi, bác Tư.” Tôi năn nỉ.
“Ừ, thì cậu muốn nghe cũng được.” Lão gục gặc mái tóc bạc trắng, tiếp: “Kể, bằng tuổi này cũng chẳng nhỏ nhít gì.”
Rồi lão cho tôi biết, nếu đốt con vật này thành tro bỏ vào nước cho ai uống, chỉ năm phút sau kẻ đó sẽ động tình điên cuồng. Ngày trước, khi y học chưa phát minh ra các loại thuốc khích dâm, chất tro này đã làm hại không biết bao nhiêu đời con gái.
Tôi nghe xong, thừa lúc lão không chú ý, âm thầm bớp chết con bửa củi bỏ vào túi, rồi làm như không quan tâm đến chuyện “ma quỷ” đó, tôi bĩu môi:
“Tưởng chuyện gì ghê gớm, ra chi vậy. Bây giờ thiếu gì thuốc, bác Tư.”
“Ừ tôi nói là nói lúc xưa cơ.”
Từ giã lão bộc tôi vội lên nhà tìm một ống lon sữa bò bỏ con bửa củi vào mang xuống bếp nướng. Con vật cháy chỉ còn lại nhúm tro nhỏ xỉu, tôi dùng giấy gói lại, cất kỹ, nghĩ biết đâu sê có lúc hữu dụng, vì tuy tôi cồ nghe nói đến những loại thuốc kích dâm nhưng chưa bao giờ thấy và cũng không biết mua ở đâu.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Qua khe hở |
Thể loại | Truyện sex dài |
Phân loại | Đụ con gái, Truyện sex loạn luân, Truyện sex mạnh |
Ngày cập nhật | 09/12/2018 11:36 (GMT+7) |