Tôi ngồi phủ phục trên đất mất một lúc.
Tôi nghĩ tới người mẹ chết vì tràn máu não, rồi lại nghĩ đến mẹ Hạ Âu, sự trùng hợp tình cờ.
– Mẹ! – Tôi kêu lên với bóng tôi đen đặc ngoài cửa sổ, nước mắt bắt đầu lã chã rơi. Tôi thấy đau vô cùng, ôi những người thân quanh tôi!
Trong óc tôi hiện lên những cảnh tượng ngày tôi thơ ấu.
Hồi đó nhà có ba anh em, tôi là út. Mẹ thương tôi nhất, khi nấu cơm thường kéo tôi ngồi bên, thức ăn chín tôi thích nhón vài miếng ăn trước, mẹ lấy tay phát nhẹ vào đầu tôi, mắng, đồ mèo ăn vụng.
Tay mẹ nhẹ lắm, mẹ mắng vẫn cười.
Tôi lại nghĩ đến mẹ Hạ Âu, vẫn thường gắp miếng ngon nhất cho tôi, nghiêm giọng bắt tôi ăn hết.
Giọng nghiêm mà nồng hậu yêu thương.
Nỗi đau lớn lao khiến tôi quên phắt chiếc nhẫn kim cương, và vết bầm tím trên eo lưng kia.
Vài ngày sau tôi mới gặp Hạ Âu ở cổng trường, cô tiều tụy như ngọn lúa héo. Khi nhìn tôi, mắt cô mới có chút thần, tuy vẫn trống rỗng.
– Hạ Âu… – Tôi gọi khẽ, nỗi thương xót như tảng đá lăn từ đỉnh xuống vực sâu, tôi sắp không gánh nổi rồi.
– Về nhà với anh đi, em còn anh.
Cầm tay cô, dọc đường về lặng yên.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Xin lỗi, em chỉ là con đĩ! |
Thể loại | Truyện sex ngắn |
Phân loại | Đụ cave |
Ngày cập nhật | 16/06/2020 18:56 (GMT+7) |