Bà Thủy là Hiệu trưởng của một trường tiểu học có tiếng của thành phố, 37 tuổi, chồng bà là CEO một công ty lớn của nhà nước, bà có 2 người con – một gái, một trai. Con gái bà 18 tuổi, đang theo học Đại học Kinh tế năm thứ nhất, còn con trai bà 15 tuổi, đang học lớp 10.
Dạo này nhu cầu tình dục của bà Thủy rất cao. Hơn 3 tháng nay bà Thủy cảm thấy hình như chồng mình hơi khang khác, không như lúc trước. Thuế má, bài vở với bà thì ông trả bài rất qua quýt, cho có lệ, và hình như là ông không muốn thì phải.
Nhiều hôm ông Mạnh (chồng bà Thủy) lấy cớ bận việc ở công ty, ông cắt cơm tối ở nhà rồi mãi đến tận khuya mới về nhà và lên phòng riêng trên lầu ngủ, không đoái hoài gì đến vợ cả.
Sự nhạt nhẽo này của ông là do đâu? Ông cũng chỉ mới 42 tuổi thôi mà, vẫn còn trong độ tuổi phong độ. Bà Thủy cũng đã cố hỏi dò những người thân tín trong công ty của chồng, nhưng tất cả nhân viên của chồng đều nói rằng Tổng giám đốc không hề có một mối quan hệ đặc biệt nào với bất kỳ ai cả, vả lại trợ lý của ông lại là một thanh niên, vậy thì không thể nào có chuyện Tổng giám đốc “ăn vụng” với trợ lý. Vậy thì ai có thể là người thứ ba xen vào mối quan hệ tình cảm giữa bà Thủy và chồng? Bà Thủy vắt óc nghĩ mãi, cuối cùng mọi nghi ngờ của bà đều tập trung vào con Diễm – cô ôsin trong nhà bà.
Cái con bé Diễm này là người cùng quê với bà, ngày nó mới lên thành phố chỉ mới 15 tuổi, người thì đen đủi và khẳng khiu như một cành cây khô, nhưng giờ đây sau 2 năm sung sướng ở thành phố nó đã ra dáng một cô gái thành phố, cũng xông xênh áo nọ quần kia, cũng kem dưỡng da, dầu chải tóc, sữa rửa mặt thơm phức. Thỉnh thoảng bà Thủy còn bắt quả tang con Diễm nhìn yêu ông mạnh – chồng mình và ông Mạnh cũng cười nói với con bé rất là cởi mở, thân mật.
Tuần trước, khi ông đi công tác nước ngoài về, ông Mạnh còn mua cho con Diễm một đôi dép rất đẹp. Ông chủ mua quà cho người giúp việc cũng không sao, đó là điều bình thường, nhưng không mấy ai lại đi mua cho con ôsin trong nhà một món quà hàng hiệu đắt tiền như thế. Chắc là hai người phải có chuyện gì đó bí mật ghê lắm. Có lẽ cái tổ con chuồn chuồn chắc chắn là đây rồi.
Nhà bà Thủy 3 tầng. Tầng trệt có phòng bếp, phòng ăn, phòng tắm, gara ôtô và phòng của con Diễm. Con Diễm phải ở tầng trệt để tiện việc chợ búa cơm nước, mở cửa đóng cửa và kiêm luôn người bảo vệ. Tầng 2 có phòng khách, phòng ngủ của vợ chồng bà Thủy, phòng riêng của hai con. Tầng 3 là khu làm việc của ông Mạnh, với đầy đủ máy móc, tủ tài liệu và một phòng nghỉ của ông.
Những hôm ông Mạnh kêu bận việc về khuya, trước khi lên tầng 3 hình như ông có ghé qua phòng con Diễm, vì ôtô vào gara một lúc lâu sau bà Thủy mới nghe thấy tiếng chân giày của chồng lên cầu thang. Không hiểu hai người đã làm gì trong khoảng thời gian đó? Câu hỏi này lớn dần thành mối nghi ngờ làm ngứa ngáy tâm can bà Thủy.
Sau khi đã suy đi tính lại rất kỹ càng, bà Thủy quyết định thực hiện một kế hoạch mật phục để bắt quả tang ông chồng “ăn vụng”.
Kế hoạch mật phục của bà được vạch ra hết sức tỉ mỉ, chặt chẽ và hoàn chỉnh, đảm bảo không thể thoát được. Bà Thủy không có ý định bắt quả tang “con mèo ăn vụng” rồi đánh chết hoặc đuổi đi mà chỉ cần cảnh cáo để răn đe thôi. Chuyện này nếu hở ra thì xấu chàng hổ ai, dù sao gia đình bà cũng có danh tiếng, địa vị trong xã hội, và bà cũng không muốn ảnh hưởng đến tâm lý của các con. Bà không muốn gia đình bị tan nát bởi chuyện một “con mèo ăn vụng”. Bà Thủy đem kế hoạch mật phục nói kín với mẹ đẻ. Bà cụ gật đầu:
– Chuyện này nếu không bắt tận tay day tận trán thì nó không có nhận đâu. Nhưng con đừng làm ầm ĩ lên nhé, chỉ vợ chồng biết với nhau thôi, đừng có để cho 2 đứa con biết.
Hôm đó ông Mạnh lại gọi điện thoại về nhà báo rằng phải mời cơm khách hàng và sẽ về nhà muộn. Sau bữa cơm tối bà Thủy nói với con Diễm:
– Bà ngoại hôm nay huyết áp hơi cao mà vợ chồng chú em lại đang đi nghỉ mát, để cụ ở một mình chị không yên tâm. Em sang ngủ với bà ngoại một hôm và nếu bà cần gì thì giúp bà.
Bà Thủy gọi taxi đưa con Diễm về nhà mẹ đẻ, và không quên dặn nhỏ tài xế:
– Chú nhớ là không được dừng xe, mở cửa cho người trên xe xuống ở bất kỳ đâu cả, và chỉ được dừng xe tại địa điểm mà chị đã ghi ở đây nhé.
Khi taxi chạy đi, bà Thủy lập tức gọi điện thoại cho mẹ:
– Taxi đang trên đường đến. Mẹ nhớ rút dây điện thoại để bàn ra. Con này hay buôn điện thoại lắm. Nếu nó thông báo được cho phía bên kia là kế hoạch của mẹ con mình thất bại đấy.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Cho con trai đụ mà không biết |
Thể loại | Truyện sex ngắn |
Phân loại | Đụ mẹ ruột, Truyện sex đụ cô giáo, Truyện sex loạn luân, Truyện sex móc lồn, Truyện sex ngoại tình |
Ngày cập nhật | 11/10/2022 13:37 (GMT+7) |