“Lạch cạch!! Cạch cạch!”
Ơ? Nàng bất ngờ khi nhìn thấy hộp đựng thức ăn mượn từ bữa trước. Thì ra từ sau vụ ông Sáu lẻn vào nhà, từ hôm đó ổng né tránh Vy và Sơn nên chưa qua lấy về, vả lại Sơn cũng bận rộn mà nàng cũng quên bén luôn.
Cầm cái hộp đựng trên tay, nàng nhớ lại cái vụ xấu hổ lần trước. Nhưng mà không còn sự bực tức nhăn nhó của ngày trước. Vì giờ đây nàng đã cho nhiều người chiêm ngưỡng thân hình mình rồi.
– Hừ! Lão biến thái này còn chưa chịu cầm về! Chắc phải trả cho lão, chứ cầm lâu bác gái lại nghĩ xấu. Nàng lầm bầm trong miệng. Rồi vào phòng để mặc đồ qua trả lão.
Bất chợt, một ý muốn trả thù lão xuất hiện trong đầu nàng. Vy liếm nhẹ môi mình rồi nhìn vào gương, thân hình nóng bỏng đầy gợi, nàng đưa tay sờ vào háng mình rồi bỗng cười khẽ.”Lão già dê chết với tui”
“Renggg! Renggg!”
Vy im lặng đứng trước cổng bấm chuông cửa, lúc này nàng đang khoác một cái áo khoác nỉ có mũ trùm đầu, bên trong là áo dây croptop không dây màu xám, nói là áo thì chả giống tí nào, nó giống miếng vải quấn quanh ngực thì hơn. Để thoải mái nàng mặc kèm một cái quần đùi thể thao mỏng ôm sát màu xám…
– Ra đây! Ra đây! Tiếng lão già dê vang vọng ra…
Cạch! Hả? Lão nhìn ra ngoài cổng thấy nàng đứng đó, liền bất ngờ mừng rỡ, sau đó lại nhớ tới gì đó rồi run rẩy lo lắng.
– À à! Vy đó… hả cháu? Lão nhẹ giọng hỏi thừa…
– Vâng! Nàng mỉm cười mị hoặc nhìn lão. Cháu qua trả đồ cho bác, hông biết bác gái có nhà hông ạ! Vy vào vấn đề chính liền, hỏi dò lão xem sao…
– À… Đồ gì… à… à… không… vợ bác đi thăm bà bạn chắc chiều mới về… Cháu cần gì sao? Lão ngập ngừng hỏi. Lão đang lo Vy méc lão bà vụ hôm trước…
– Dạ hông có gì quan trọng đâu! Mà bác không muốn cháu vào nhà sao?
– Ây ây chết… Bác quên… Cạch! Xoạch! Vào… vào… đi cháu…
Nàng dạ một tiếng, rồi liếc lão 1 cái cười nhẹ, bước thẳng vào trong nhà không cần cho phép.
– Ơ… ơ kìa Vy… Lão rối tinh rối mù không hiểu hành động của nàng, nhưng cũng cẩn thận đóng cổng lại rồi chạy theo vào nhà.
– Ủa Long cũng không có nhà luôn à bác! Nàng giả vờ tò mò hỏi…
– Nó đang cuối cấp rồi nên học suốt! Sáng nay có tiết thì phải. Lão gãi đầu hói của mình ráng nhớ lại lịch học của thằng con lão.
– À mà cháu ngồi chơi đi! Bác cất đồ cho… Nói xong lão cầm vội hộp thức ăn trên bàn chạy vù xuống bếp, lão sợ nàng đổi ý về nhà sớm, bây giờ khó lắm có cơ hội nàng chịu ngồi nói chuyện. Phải tranh thủ xíu. Xong xuôi lão lại hì hục chạy lên rồi ngồi xuống đối diện Vy. Rồi cầm lấy ấm trà định rót cho cho nàng thì Vy liền ngăn…
– Dạ! Thôi bác ơi! Cháu uống trà xanh hông được! Bác khỏi rót cho cháu là được.
– À à vậy cháu uống nước lọc nhé, thông cảm nhà có 2 lão già nên không có đầy đủ lắm.
– Dạ không sao đâu! Cháu ngồi xíu rồi về nên khỏi lấy nước đi bác! Đỡ phải phiền bác ạ! Vy nhẹ nhàng đáp…
– Vậy cũng được! Mà dạo này hai đứa chuẩn bị đón tết sao rồi? Lão nhanh nhẹn tìm chủ đề nói chuyện…
– Dạ! Sắp tới tụi cháu tính về quê ăn tết có gì nhờ bác lâu lâu để ý nhà cháu giùm nghen! Hì hì!
– Ôi dào! Tưởng gì! Tụi bây cứ yên tâm đi! Bác coi giùm cho, thoải mái mà về chơi tết nha!
– Dạ! Nàng cười đáp lại…
Sau đó bỗng dưng 2 bên không còn gì để nói tiếp, thế là không khí bắt đầu trầm mặc, ngượng ngạo. Cảm thấy không ổn, lão Sáu bèn lên tiếng…
– E hèm… Vụ lần trước… Bác sai… Cháu đừng để bụng rồi giận bác nhé.
– Chuyện gì ạ! Vy giả vờ ngây ngơ không biết.
– Cái… cái vụ bác “vô tình” vào nhà đó… Lão xấu hổ ngập ngừng nói…
– Àaaaaa… ra vụ đóoooo nàng cố tình kéo dài âm thanh như nói xéo lão…
– Ha… ha… Đúng rồi vụ đó…
– Hmmmm! Đúng ra cũng do cháu! Nên cháu không trách bác được. Nhưng mà…
– Nhưng mà sao? Lão thắc mắc…
– Nhưng mà hôm đó bác làm vậy là cháu bị thiệt rồi đó! Vy ngượng nghịu trả lời…
– Vậy… vậy bác phải làm sao giờ! Lão ái ngại xoa cái đầu hói của mình…
– Hmmmmm! Giờ có 2 lựa chọn cho bác… 1 là đền bù cho cháuuu… 2 là chịu phạtttt… Vy trêu chọc lão…
– Đền… đền cái gì? Mà phạt… phạt cái gì cơ… Lão bối rối mịt mù không hiểu…
– Đền là bác thấy gì của cháu thì cho cháu xem lại cái đó. Còn phạt thì cháu hỏi gì, nói gì bác phải trả lời hoặc nghe theo trong 10′. Vy đỏ mặt cố tỏ ra bình tĩnh rồi nói.
– Cái này… cái đền bác… bác không làm được… lão khó khăn trả lời…
– Vậy là chọn cái thứ 2 đúng không ạ? Lão gật gật khi nàng hỏi vậy…
– Vậy giờ bắt đầu nhé. Hôm đó bác thấy được gì? Phải trả lời thật.
– … bác… bác chỉ thấy cháu nhảy múa…
– Còn gì nữa? Vy bắt đầu dùng thế hỏi cung lão…
– Thấy… thấy… cháu cởi… cởi… trần truồng… Lúc này lão xấu hổ cúi đầu không dám nhìn thẳng Vy…
Nàng nhìn thái độ của lão tự dưng cảm thấy khoái chí cực kỳ.
– Vậy… chắc lúc đó cháu xấu xí chết bác nhỉ?
– Không… không làm sao xấu được, cháu đẹp… đẹp lắm luôn! Lão quơ tay phản bác…
– Đẹp hả bác? Lão gật gật. Vậy có cơ hội chắc bác lại lén nhìn nữa đúng hông?
– Không… Không có nữa đâu. Bác không dám. Lão lắc đầu liên tục…
– Ồ! Vậy mà cháu tính nhảy cho bác xem cơ… mà bác không dám xem nữa. Vy châm chọc trêu…
– Cái gì? Nhảy cho bác… xem hả? Lão bất ngờ trừng mắt la lên…
– Nhưng mà bác đâu xem được… bác hỏi làm chi nữa? Nàng cười mị nhìn lão lúng túng…
– Nhưng nếu cháu cho xem thì bác muốn xem chứ sao… Lão xụ xị mặt nói nhỏ…
– Hmmm! Vậy bác muốn xem hông? Dứt lời lão liền gật đầu như gà mổ thóc.
– Hì hì! Nhưng mà chỗ này không cho xem được đâu.
– Vào phòng bác đi…
– Hả? Hừ… lại còn muốn cháu vào phỏng bác à… Vy giả vờ hậm hực nói…
– Ây ây không phải, bác uýnh quá nói lộn, xuống bếp nhé… lão sợ sệt chữa sai cho mình…
Vy gật đầu 1 cái rồi đứng bước đi xuống bếp nhà lão. Lão nhìn cặp đít đánh qua đánh lại của Vy, nuốt nước bọt 1 cái rồi bước theo nàng. Tuy thắc mắc chả hiểu chuyện gì, nhưng lão tặc lưỡi mặc kệ. Có cái hưởng thì quan tâm làm gì.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Em Vy dâm đãng |
Thể loại | Truyện sex dài |
Phân loại | Truyện sex bóp vú, Truyện sex bú cặc, Truyện sex bú lồn, Truyện sex đụ tập thể |
Ngày cập nhật | 21/02/2023 18:38 (GMT+7) |